Đất Nghệ

101 chuyện cười đất nhút (Phần cuối)

56-BÁC TRƯỜNG CHINH TUY BẬN NHIỀU CÔNG VIỆC

 
Dạy bài “Trí khôn của ta đây” nhưng thầy giáo chưa soạn bài. Vô lớp thầy bảo học trò đọc bài cho lớp nghe. Xong, thầy dõng dạc:
            -Thưa tất cả các em! Bác Trường Chinh tuy bận nhiều công việc nhưng bác vẫn giành thời gian viết sách cho các em học. Đây là một trong những tác phẩm đó.

Một học trò lễ phép đứng dậy:
            -Thưa thầy, bài này là của giáo sư Trương Chính ạ!
Thầy lúng túng:
            -Hây? Rứa thì sách của thầy họ in nhầm à?
 
 57-PHẢI ĐƯA HAI TAY
 
Giáo Thứ hay có cách cứ vào lớp là phải nghiêm trang và hay đánh học sinh. Bữa nọ, trong giờ văn, thầy để ý có một học sinh thỉnh thoảng lại cười, thiếu nghiêm túc, thầy lại “nghi” là nó không ghi chép.
Dạy xong, thừa giờ, không biết làm gì nên giành thời gian “khủng bố”:
            -Em San, mang vở lên thầy xem!
San ngoan ngoãn cầm cuốn vở lên đưa thầy giáo. Cuốn vở của nó khá dày, đóng xén nghiêm túc, không như những cuốn vở khác. Nhìn qua thầy tưởng là cuốn sách giáo khoa. Nghĩ thế thầy đã giận lắm rồi. Thầy liền nện một tát. Nó choáng váng không biết lý do gì. Thầy định bụng sẽ nói trước lớp là thầy xem vở chứ không xem sách…Nhưng tát xong, thầy lật ra mới biết nó ghi chép cẩn thận. Thầy đang lúng túng, lớp đang ngạc nhiên thì có đứa ngồi đầu bàn nói nhỏ với đứa bên cạnh:
            -Đưa vở cho thầy ai lại đưa một tay mà!
Thầy như nắm được “đại thí”, vội nghiêm nét mặt:
            -Tôi nhắc! Lần sau đưa cho thầy phải đưa hai tay, nghe chưa?
 
58-ĐÂY RỒI!
 
Đi chậm, lật đật quá, giáo Thứ đến lớp chậm mấy phút. Học sinh ào vô, đứng nghiêm chào thầy. Cho học sinh ngồi xuống, thầy nghiêm giọng:
            -Trực nhật đâu?
Hai em đứng dậy, lễ phép: Thưa thầy hai em trực ạ!
            -Vào lớp thúi um lên rứa mà chịu được à? Kiểm tra coi thúi từ ở mô?
Hai em lục mãi, không thấy, lấm lét thưa:
            -Thưa thầy, các em quét sạch rồi, không thấy ạ.
Thầy ra lệnh:
            -Hai em đứng phía trước, cả lớp gác chân lên bàn, ai đi dép thì gác cả dép. Kiểm tra!
Cả lớp y lệnh, vẫn tìm không ra mà ai cũng khịt mũi kêu thối.
Cả lớp không có vấn đề gì. Thầy chợt kiểm tra: Thầy dẫm phải một bãi phân, troèn ra tận gấu quần. Bực quá, thầy cởi cả đôi dày, ném ra ngoài và dằn giọng:
            -Đây rồi! Cả lớp bỏ chân xuống. Hôm nay tôi không hỏi bài cũ, ta học bài mới!
 
 59-MI Ẻ RA ĐÓ TAU CỤNG CHỊU!
 
Ông ở nhà một mình, cô hàng xóm sang xin lửa. Chỉ còn vài cục than, nó vô bếp thổi mãi. Thổi vãi địt ra mà vẫn chưa có lửa. Ông ngồi ngoài nghe vậy vội bắt vạ:
            -Mi ngồi địt trước cửa bếp nhà ông rứa thì đi mất vía thổ công nhà ông rồi.
Ông phân tích vía thổ công là quan trọng lắm. Nó lo lắng không biết làm sao, bèn phải để ông chịu phạt để thu vía thổ công.
\Không ngờ, nó lại thích ông thu vía thổ công. Sáng hôm sau nó lại sang xin lửa. Không địt được nó cũng rặn ra, giả làm nơi mồm mà ông cũng không nghe thấy. Nó đành ra mách:
            -Ông ạ, bựa ni tui lại đuổi vía thổ công nhà ông rồi!
            -Bựa ni cho mi ẻ ra đó tau cụng chịu!
 
 60-MẦN NHƯ ÔNG ĐÂY…
 
Trời nắng như đổ lửa, trên đường một thanh nữ đang ngồi hốt ngô hạt bị đổ. Ông đi qua, vừa hốt giúp, vừa hỏi:
            -Tội chưa! Răng mà đổ ngô ra rứa con?
            -Có thằng mất dạy đi về phía nớ ông nà! Đi qua, hắn chụp ngực con, mần con hoảng, ngô đổ hết!
Ông cẩn thận hốt giúp ngô xong, cẩn thận nâng một bên thúng, đỡ lên đầu cho cô gái. Xong, một tay giữ thúng, một tay lại làm như chàng thanh niên kia và nói:
            -Hắn ác mà không biết đàng mô cả. Mần như ông đây thì mần răng mà đổ mất ngô của con?
 
61-CHIẾU MỚI, CHIẾU HOA
 
Chập chiều, ra thăm vạt mía đang gần đến kỳ thu hoạch, ông bắt gặp một cô trong vạt mía đi ra. Cô ta đi vệ sinh nhưng ông cứ áp cho là vô ăn trộm mía. Ông dọa báo cáo với thôn xóm. Cô ta sợ quá nên nhất trí cho ông ta “đổi mía” mà không báo cáo. Nhất trí rồi nhưng cô lại đề nghị:
- Ở đây nhớp, mần răng hầy?
Ông nhanh nhảu:
-Được rồi, cứ đứng nép vô đó tý, ông về lấy chiếu cho.
Cô nàng nhất trí. Ông vội về rút ngay cái chiếu hoa mới mua định trải bàn thờ ra sử dụng. Tay cắp chiếu, ra vạt mía, không thấy cô nàng đâu, ông gọi tha thiết:
-Ười! Mô rồi! Chiếu mới, chiếu hoa đây rồi nầy!
 
62-CHA CHẤP CHI ANH BẦY TUI
 
            Ngồi ăn trưa, chị vợ phàn nàn với chồng:
            -Ta lo mần ăn chứ cha tui bên nhà mấy bựa ni ốm mà nỏ biết, tội cha thật!!!
Ăn xong, anh chồng vội sang nhà ông ngoại. Ông đang ngồi bậu cửa, hai con chó vàng đứng ngúc ngoắc đuôi hai bên, ông ngoại lại hoa tay như chơi với nó. Anh vội trách:
            -Quân bầy tui nỏ biết đàng mô. Nói cha ốm, bựa ni cha dậy nhởi với chó rồi rứa chì? Thôi để tui cụng về chơ nhiều công buổi, có phải ai cụng rảnh như cha!
            Chị vợ nấu xong bát cháo ngon, lại bưng sang:
            -Mời cha ăn đọi cháo cho khỏe. Công việc suốt, cha thông cảm.
            Ông hài lòng lắm, vừa ăn cháo, vừa bày tỏ:
            -Như mi thì đang được. Thằng chồng mi nỏ biết chi cả. Tau ho, nỏ nói ra tiếng. Hắn sang chưa hỏi chi cả đạ nói “cha bựa ni dậy nhởi với chó”!
            Con gái đỡ lời:
            -Thôi! Cha chấp chi anh bầy tui! Như tui đây bựa tháng trạp mần cấy mụn to tướng bên bẹn mà hắn đang mần hai cấy nựa là cha!
 
 63-MẸ ĐỪNG NÓI HỚT! 
 
            Mẹ chồng, nàg dâu chửi bới nhau hết nước. Cực chẳng đã, bà gia xỉa xói:
            -Mặt mi vác l… không, theo con tau về đây chứ cụng nỏ có chi mô mà nói láo. Tau đuổi bựa mô ra khỏi nhà bựa đó, coi cái chừng!
            Con dâu, bình tĩnh, thủng thẳng “cảnh báo”:
            -Mẹ đừng lấy thế bà gia, nói hớt răng cụng được!
            Bà gia nhảy ngược, căn vặn:
            -Mi nói tau nói hớt cấy chi? Mi đeo về đây cấy chi?
            -Trửa l… đang có óc đóc, mần chi mà l… không!
 
 64 - Tại cái có lẽ 
 
Một ông dến nhởi nhà thông gia, trưa rồi mà chưa chịu về, chủ nhà bảo khéo: có lẽ mời ông ở nhởi, ông khách: có lẽ dể tui vìa... Mãi mãi dằng co, ông khách giả bộ cầm mũ ra về, chủ nhà giả bộ cầm mũ giữ lạ, kết quả cái mũ không ai cầm rớt đánh độp. Cô con gấy chạy ra : Tại cấy có lẽ đò cha ạ!
 
65. Cấy ni là của bà thưởng
 
Con nít chơi trò bỏ trùn chết vô bôộng, ông nhìn thấy, thách chúng nó bỏ được, thưởng 10 ngàn. Chúng dùng keo con voi xịt vào, trùn cứng, bỏ được, hôm sau ông thưởng 30 chục ngàn, trẻ con hỏi ông nói : của ông thì chỉ rứa thôi, 20 chục ngàn tê là của bà mi thưởng.
 
66. Cò rứa mà không nói sớm
 
Cháu đến nhởi nhà bác. Bác vốn keo kiệt, không muốn mời cháu ăn cơm, bèn hỏi : Cháu đã ăn cơm chưa ? Dạ cháu chưa ăn ạ! Nầy, cháu nói chò chắc, ăn rồi thì nói rồi, chưa ăn thì nói chưa, có chi mà cháu ngại. Dạ, cháu chưa ăn ạ! Mi nói cho chắc mà ! Dạ chắc ạ1 Chắc chắn chi? Dạ chắc chắn ạ! Thì cháu nói lại một lượt nữa? Dạ cháu ăn rồi ạ ! Có rứa chứ. Con cháu phải thật lòng. Chưa ăn thì để bác mi nấu, ăn ruồi thì ngồi nhởi nhé.
 
67. Chó ăn mất ạ
 
Thầy đến chơi nhà trò. Tiết tháng ba đói kém. cả nhà được cạu khoai luộc ướt choẹt để dành buổi trưa. Trò mơi thẩy. Ăn một củ thầy ăn muốn ăn hai. Thầy dò trò : Khoai ngon ri thầy trò ta ăn hết, trưa về mẹ hỏi nói mần răng : Lo máu chi thầy. Mẹ có hỏi thì em nói, ở nhà ga nhảy đổ, chó ăn mất.
 
68. Em đem ga đến cho hắn nhặt vưng
 
20/11 trò đến thăm thầy. Một tay xâu bánh đa và một tay xách con gà trống. Thầy nói mần chi mà hậu rứa em.Không, em mang biếu thầy chỗ bánh đa. Còn con ga thì em mang theo, lỡ thầy ăn bánh đa, có rơi hột vưng mô thì để cho ga hắn lặt, kẻo phí ! 
 
69. Chào các bạn, hẹn 3 tuần sau gặp lại
 
Một cô giáo trẻ mặc váy đến lớp. Lúc giảng bài, cô nghe tiếng rúc rịch dưới bàn. Nhìn xuống thấy 3 cu cậu, xách tai lên bảng hỏi :
Em thứ nhất : Thấy chi ?
Dạ em thấy cấy mắt cá ạ.
Làm bản tự kiểm điểm, nghỉ học một tuần, nghe chưa!
Em thứ 2: Thấy chi ?
Dạ em thấy cấy trốc cúi ạ
Làm bản tự kiểm điểm. Nghỉ học 2 tuần, nghe chưa !
Em thứ ba:
Dạ, chào cô, chào các bạn, hẹn 3 tuần sau gặp lại ạ !
 
70. Cho con mượn cấy nón cời
 
Trời mưa rét. Hai vợ chồng nhà nọ định.... với nhau nhưng ngặt nỗi thằng con hôm nay nghỉ học ở nhà. Nầy, con sang bên bác mà nhởi, coi bác bắt cá. Thằng con đi sang nhà bác. Hai bác cũng đang định mần chuyện nớ, thấy cháu sang, bảo cháu về. Thằng bé không biết đi mô, đứng giữa dường nương kêu to : ở nhà cũng nỏ được, sang bác cũng nỏ xong, cho con mượn cái nón cời, con đứng cấy trửa trời.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Lời cuối của Ban biên tập:
Vậy là chúng tôi đã không đúng hẹn với các bạn. 101 chuyện mà chỉ mới được 70 chuyện đã dừng lại. Xin thưa với bạn đọc, đó là bởi các nhà sưu tầm Đặng Anh Dũng và Phan Bá Tiến sai hẹn, hình như các vị ấy đang để dành. Dẫu sao thì chúng tôi cũng thành thực xin lỗi bạn đọc và xin đề nghị chúng ta hãy tiếp tục bổ sung để có đủ 101 chuyện. Được thế chắc thật là vui. Chúng tôi mong nhận được sự đóng góp của các bạn.
 
 

tin tức liên quan

Thống kê truy cập

114521637

Hôm nay

266

Hôm qua

2345

Tuần này

2411

Tháng này

219576

Tháng qua

121009

Tất cả

114521637